tag:blogger.com,1999:blog-4568422884507290858.post6779064416806099541..comments2023-10-01T19:56:47.204+10:00Comments on giangle: GreedAnonymoushttp://www.blogger.com/profile/16351261220816801229noreply@blogger.comBlogger8125tag:blogger.com,1999:blog-4568422884507290858.post-15064768909839111602013-10-31T13:28:35.950+10:002013-10-31T13:28:35.950+10:00Hàm ý của em là nếu chính phủ can thiệp để giải qu...Hàm ý của em là nếu chính phủ can thiệp để giải quyết các vấn đề trong ngắn hạn thì trong dài hạn chính sự can thiệp đó sẽ là nguyên nhân làm nảy sinh một vấn đề khác buộc phải can thiệp. Cứ như thế, vòng luẩn quẩn tiếp tục tái diễn hết lần này sang lần khác. Nếu việc can thiệp không thể ngăn chặn được chu kỳ kinh tế thì chính phủ nên tìm một giải pháp khác tốt hơn.Duy Linhhttps://www.blogger.com/profile/17700497282401722148noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-4568422884507290858.post-65436703778578977622013-10-31T13:14:26.393+10:002013-10-31T13:14:26.393+10:00Khi Keynes đưa ra lý thuyết kinh tế của mình, cho ...Khi Keynes đưa ra lý thuyết kinh tế của mình, cho rằng market không phải lúc nào cũng hoạt động tốt và cần phải có sự can thiệp của nhà nước (fiscal/monetary policy), nhiều nhà kinh tế theo trường phái laissez-faire phản bác lại. Họ lập luận rằng về lâu dài các chính sách kinh tế của nhà nước không có ảnh hưởng gì vào tăng trưởng và việc làm (đường long-run aggregate supply thẳng đứng). Việc Keynes kêu gọi can thiệp của nhà nước vào thị trường có xu hướng socialism nên không thể chấp nhận trong một nền kinh tế tư bản.<br /><br />Keynes phản bác lại bằng câu nói "In the long run we are all dead" với ngụ ý các anh có thể đúng trong dài hạn, nhưng tôi không quan tâm vì nó quá xa vời. Trong ngắn hạn chính phủ phải làm cái gì đó để giảm bớt ảnh hưởng xấu của chu kỳ kinh tế (khủng hoảng/suy thoái) vào đời sống người dân. [Keynes luôn nhấn mạnh vào ngắn hạn, một câu nói nổi tiếng khác của ông mà tôi quote trên header của blog này cũng cho thấy như vậy: "The market can stay irrational longer than you can stay solvent."]<br /><br />Câu "đối" lại của Easterly có 2 ý sau khi ông đọc quyển "This time is different" của Reinhart & Rogoff (xem link bên trên). Thứ nhất Easterly cho rằng chúng ta không thể thiển cận chỉ nhìn vào ngắn hạn mà phải nghĩ đến tương lai lâu dài của nhân loại. Đúng là về lâu dài "we are all dead" nhưng cái chúng ta mong muôn là "we are all better off". Không thể vì "we are all dead" trong tương lai mà chúng ta có thể muốn làm gì thì làm trong ngắn hạn (vd tăng public debt quá mức).<br /><br />Thứ hai, sâu xa hơn, Easterly ngụ ý sở dĩ thế giới (Mỹ và các nước phát triển) được phồn vinh như ngày hôm nay là vì các ancestors của họ đã không thiển cận chỉ nghĩ đến short run mà đã kiên quyết đi theo con đường capitalism trong quá khứ. Giảm thiểu can thiệp của nhà nước vào thị trường (tuân thủ nguyên tắc laissez-faire), trong ngắn hạn có thể sẽ gây ra ảnh hưởng xấu như Keynes cảnh báo, nhưng trong dài hạn xã hội sẽ luôn luôn better off.Duy Linhhttps://www.blogger.com/profile/17700497282401722148noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-4568422884507290858.post-26125939264770924012013-10-30T23:47:01.182+10:002013-10-30T23:47:01.182+10:00Em trích dẫn Keynes out of context nên câu sau của...Em trích dẫn Keynes out of context nên câu sau của em sai, rất giống Neill Ferguson một lần nói Keynes không quan tâm đến longrun vì ông ấy gay nên không có con. Sau đó Ferguson đã phải xin lỗi publicly.Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/16351261220816801229noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-4568422884507290858.post-50539436034470534512013-10-30T21:50:25.933+10:002013-10-30T21:50:25.933+10:00Nếu anh Giang nhìn kinh tế trong một tổng thể thì ...Nếu anh Giang nhìn kinh tế trong một tổng thể thì những cuộc đại khủng hoảng như năm 1930 hay 2008 chỉ là sự điều chỉnh tất yếu của hệ thống kinh tế cho những bong bóng đã phình to trước đó. Nếu xét trong một thời điểm thì tất cả mọi người đều thua khi giá các loại tài sản đều giảm, nhưng trước thời điểm thua đó là thời điểm thắng của tất cả mọi người. Cũng giống như từ năm 2009 đến nay, thị trường chứng khoán, thị trường địa ốc Mỹ liên tục tăng, tất cả mọi người đều thắng. Nếu xét theo quan điểm thắng - thua thì ai sẽ là người thua?<br /><br />Là một nhà đầu tư theo chu kỳ, em không nghĩ rằng khi thị trường chứng khoán sụp đổ là thảm hoạ mà đó là những cơ hội để những nhà đầu tư như Warren Buffett và những nhà đầu tư giá trị mua cổ phiếu. Nếu thế thì việc gì nhà nước phải can thiệp vào nền kinh tế bằng cách sử dụng tiền của người này để cứu người khác, dưới góc nhìn tổng thể, sự phá sản chỉ là một hiện tượng, không phải là điều tồi tệ. Nó chỉ tồi tệ cho một cá nhân hay một nhóm người nào đó riêng lẻ chứ không tồi tệ cho cả nền kinh tế.<br /><br />Em cũng muốn nói thêm về quan điểm ủng hộ FED bơm tiền vào nền kinh tế mà nhiều nhà kinh tế đang ủng hộ. Trong một giai đoạn ngắn hạn từ 2009 đến nay, thị trường chứng khoán thế giới tăng điểm nhờ chính sách đó và mọi người đánh giá rằng chính sách đó thành công. Nhưng điều chắc chắn là FED không thể tiếp tục duy trì mãi chính sách kích thích kinh tế bằng cách bơm tiền, khi đó thị trường chứng khoán sụp đổ thì do nguyên nhân nào? Một hiện tượng tương tự là việc vay nợ của các chính phủ, vay nợ không phải là không có giới hạn, nếu nợ tiếp tục tăng thì đến một thời điểm nào đó chính phủ sẽ vỡ nợ hoặc buộc phải in tiền để trả nợ và điều đó sẽ gây ra lạm phát.<br /><br />Em hiểu rằng các nhà kinh tế dù sao cũng là con người, họ vẫn chỉ có thể nhìn thấy những gì xảy ra trong ngắn hạn 5-10 năm tới. Nhưng một hệ thống kinh tế tồn tại dài hơn tầm nhìn của một nhà kinh tế rất nhiều.<br /><br />John Maynard Keynes: "Tất cả chúng ta rồi sẽ chết". Điều đó đúng, nhưng "con cháu chúng ta vẫn sẽ được sinh ra".Duy Linhhttps://www.blogger.com/profile/17700497282401722148noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-4568422884507290858.post-63508811168184357462012-03-07T18:28:24.993+10:002012-03-07T18:28:24.993+10:00khi còn học năm 3..học về hiệu ứng Pareto này, quả...khi còn học năm 3..học về hiệu ứng Pareto này, quả thật rất hay nhưng quả thực rất khó. Để rồi khi học xong, cái rút ra được một kết luận là 1 câu mà sau này khi ra trường đi phỏng vấn, ai hỏi "sinh viên Kinh tế học thì học những gì", thì đều có thể trả lời dõng dạc:nếu sv finance or trading học để có thể làm giàu cho chính mình, thì em học kinh tế học là học cách để mà tất cả cùng giàu"...Anonymousnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-4568422884507290858.post-67900344455953868882012-02-13T12:29:39.095+10:002012-02-13T12:29:39.095+10:00Cám ơn bạn đã góp ý, tất nhiên tôi không bao giờ p...Cám ơn bạn đã góp ý, tất nhiên tôi không bao giờ phiền lòng vì những phản biện tích cực.<br /><br />Tôi vẫn biết self interest khác với selfishness và greed. Nhưng quả thật ranh giới giữa những hành vi này rất khó xác định ngay cả về mặt đạo đức chứ đừng nói gì về mặt luật pháp.<br /><br />Hệ thống capitalism, cả về mặt lý thuyết lẫn thực tiễn, được xây dựng trên self interest, nhưng nhiều người nhân danh "self interest" để biện hộ và thậm chí bảo vệ cho selfishness và greed. Đó là điều cần phải thay đổi.Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/16351261220816801229noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-4568422884507290858.post-17161262962801376802012-02-10T16:32:12.444+10:002012-02-10T16:32:12.444+10:00Anh ạ, em nghĩ là những người học kinh tế nên đọc ...Anh ạ, em nghĩ là những người học kinh tế nên đọc lại quyển sách đầu tiên (nhưng giờ ít phổ biến) của Adam Smith là quyển "Lý thuyết đạo đức" (Theory of moral sentiment). Trong "Lý thuyết đạo đức", Adam Smith nói rõ là quan tâm bản thân (self interest), hay yêu bản thân (self love) nghĩa là ngoài việc quan tâm đến lợi ích của mình, 1 cá nhân cũng quan tâm đến người khác theo kiểu thấy người ta vui thì mình vui lây. Điều này hoàn toàn khác với lòng tham (greed), và ích kỷ (selfishness) khi 1 cá nhân chỉ biết đến lợi ích của mình.<br /><br />"Quốc phú luận" (Wealth of nations) được Adam Smith viết sau "Lý thuyết đạo đức". Khái niệm quan tâm bản thân (self interest) không được diễn giải rõ vì nó đã nằm trong quyển sách đầu tiên. Tuy nhiên nếu bỏ qua "Lý thuyết đạo đức" mà chỉ chăm chăm đọc "Quốc phú luận" (hoặc tệ hơn là không thèm đọc mà chỉ nghe người khác diễn giải lại) thì rất dễ nhầm quan tâm bản thân (self interest) với lòng tham (greed). Hậu sinh của Smith, theo em thấy, hình như phần lớn đều phạm vào điều này.<br /><br />Vì thế nếu hiểu quan tâm bản thân (self interest) theo nghĩa ban đầu của Adam Smith thì sẽ thấy là lòng tham không có chỗ đứng trong lý thuyết của ông. Thậm chí ngay trong "Quốc phú luận", Smith cũng có câu cảnh báo về lòng tham:<br /><br />"People of the same trade seldom meet together, even for merriment and diversion, but the conversation ends in a conspiracy against the public."<br /><br />Tạm dịch: "Những người buôn cùng 1 món hàng hiếm khi gặp nhau, dù thân mật hay giả tạo, nhưng cuộc thảo luận của họ thể nào cũng gây hại cho xã hội."<br /><br />Vài dòng suy nghĩ, mong anh không phiền. :DHoànghttp://www.facebook.com/profile.php?id=100000136264786noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-4568422884507290858.post-35529002481218452442012-02-06T11:49:40.431+10:002012-02-06T11:49:40.431+10:00Anh Đinh Tuấn Minh có một bài ủng hộ vai trò đầu c...Anh Đinh Tuấn Minh có một bài ủng hộ vai trò đầu cơ trong nền kinh tế. <br /><br />http://thitruongtudo.blogspot.com/2012/01/vai-tro-cua-au-co-trong-nen-kinh-te.html<br /><br />Quan điểm về đầu cơ của hai anh trái ngược nhau thật. :-)Duy Linhhttps://www.blogger.com/profile/17700497282401722148noreply@blogger.com